Em vô tội chỉ mình ta có tội
Ta sai lầm đi trách một vầng trăng
Em cứ để mình ta ngồi sám hối
Viết kinh yêu từng quyển ở bên đèn
……………….
Ta vàng vọt đủ cho nàng thương mến ?
Ta ngoằn nghèo đủ em lạc cõi mơ xanh ?
Ta hồi ức để những điều quên mất
Sẽ trở về theo ánh nắng vây quanh
………………………..
Nàng cứ thế chỉ mình ta sám hối
Chỉ mình ta ngồi vá cuộc trăm năm
Cũng có thể mai sau rồi dệt lại
Chiếc võng đời, tưởng nhớ chuyện xa xăm
……………….
Ta già đủ để em cho ta cây gậy ?
Chống liêu xiêu trong tám hướng vong hình
Ta meo mốc em có về thanh tẩy ?
Cái anh nầy, gỗ đá cũng thần tiên…
……………………
Em vẫn biết ta vốn người phạm tội
Yêu một nàng; chưa đủ, muốn yêu thêm
Sai là thế, cứ thấy tình chung thủy
Cứ mai chiều lững thững với lang thang