Nắng hút ngày sâu cánh hoa cháy
Thời dư đứng tựa với tà huy
Nhìn xa thiên cổ tâm triều bái
Rồi bóng lần theo với bóng đi
Không cần phải viết lại những gì đã đốt
Không cần đào lên những gì đã được chôn
Trừ một đôi mắt trong suốt
Oan khuất từ lâu, đáy biển, chìm
Bạn ta rải hạt, cánh đồng phố
Mời nhau ly rượu cuối phương mây
Vì đâu, đừng hỏi, tâm ly tán
Ta đợi, cần không, một kiếp nầy
Thân lạc đà chẳng mõi
Chỉ thời gian mõi thôi
Những bước người lao khổ
Không qua mấy ngọn đồi