Làm Đẹp Ánh Trăng Tan

Đời là khổ, em có từng lánh khổ ?
Hay em mỉm cười trên “ khổ “ bước đi ?
Đời là khổ, em khi nào đào mộ ?
Chôn xác thân chẳng muốn phải làm gì

Đời là khổ, em có từng oán trách ?
Yêu một người chỉ để nhớ thương nhau ?!
Và mộng tưởng, thế nào, khi khỏang cách
Đã không còn khoảng cách một vòng tay…

Đời là khổ em có từng khinh, ghét ?
Và với lòng tức giận, tại vì sao
Rồi chối bỏ, rồi chẳng còn tham dự
Nhìn bóng ngày, cứ để bóng ngày qua…

Em có thể cùng tôi trong một phút
Vì trăm năm viết ngược lại tâm tình
Em cứ nghĩ trần gian nầy khổ hải
Ta chèo thuyền qua khổ hải, rồi đi

Em có thể cùng tôi trong một phút
Nhìn nhân gian như vĩnh cửu chưa thành
Tôi đào xới, em trồng lên hy vọng
Cánh đồng nầy hoa cỏ sẽ lên xanh

Em có thể cùng tôi trong một phút
Quyển sách đời từng trang khổ là thơ
Em đọc nó để không còn run sợ
Để tìm về chân thật chẳng hoang mơ

Em có thể cùng tôi trong một phút
Đem tấm lòng phủ sóng khắp nhân gian
Ta đem nước để làm xanh sa mạc
Ta vì trăng, làm đẹp ánh trăng tàn

Leave a Comment