Đôi khi trăng cũng thương tình
Lồng em vào bóng cho mình gặp nhau
Đôi khi trăng lặng hồn đau
Nhân gian những vết chém còn mới nguyên
Đôi khi từ những tật nguyền
Nhìn trăng độ lương; xuôi thuyền, ra khơi
Đôi khi thương vá cuộc đời
Vá cơn trường mộng, vá lời mông mênh
Đôi khi lòng hỏi, có nên
Như trăng ôm mặt hồ quên, trăng tàn