Sóng Vỗ Là Thơ

Đi để đến và
Lên để biết
Càng đi lên
Không khác biệt chi nhiều
Có chăng là
Đối diện với bao la
Từ đỉnh chóp nhìn xa vào vô hạn

Biết có đấy nhưng mà không với tới
Biết tàn phai nhưng không ngăn được phai tàn
Đọc lịch sử chỉ là trên giấy viết
Những nấm mồ- chúc tụng – tiếng chuông ngân

Ngồi để thấy
Dù không đi vẫn thấy
Bãi là em và sóng vỗ là thơ

Leave a Comment