Bản tâm thơ để cúng dường
Cho anh cho chị vốn thường cho em
Vân du trên biển mây gầy
Tôi không biết được mai nầy tới đâu
Một cứu cánh viên mãn là… không thật ?
Tôi còn hỏi về đâu để làm gì ?
Em chưa từng trách đời sai, đúng
Tôi cảm ơn nhiều mái tóc em
Mỗi sớm tôi đi dạo
Trên những con đường giống nhau
Sáng nay tôi thấy con đường mới
Một cành hoa nhỏ gió lung lay
Rất nhiều điều không cần viết nữa rồi
Nếu có thể lái xe xuống biển ngồi cùng biển xanh xem mặt trời mọc cũng thú lắm
Lâu rồi cùng cá cũng tương tư