” Khô gầy như núi ” thơ thành nặng
Một nụ cười thêm mỗi sớm mai
Cảm ơn cô nhé, cô tiên nhỏ
Mùa hạ buồn tênh bỗng dễ thương
Thơ là một thứ hạ bút xuống viết
Thơ không thuộc loại trầm tư để điền vào
Mọi cố gắng để làm thơ kín nút
Tội tình gì vì chữ thành điên ?
Bước qua, bước qua, bước qua những mùa trăng khổ
Bao nhiêu rồi mùa xuân đã xanh xao
Ngọn bút từ em viết đến chương nào
Tự do ?
Nhân bản ?
Thương biết mấy những tâm tình nứt rạn
Vẫn trồng hoa trên quá khứ điêu tàn
Anh vẫn ngồi và viết tiếp, qua trang
Một chương khác; buổi người về, ấm áp