Khi ta mệt, hỏi mùa xuân có mỏi ?
Khi ta cười, nơi đó chắc em vui ?
Chiều vẫn trôi đi mặc nhân thế ngậm ngùi
Trời vẫn tối kệ cho người cau mặt
Không, không chạm nữa trời nghi hoặc
Cứ mặc sương mù phủ đỉnh non
Cứ mặc con thuyền trôi giữa biển
Cứ mặc mùa thu chỗ mất còn
Không tham dự vào những trò vớ vẩn
“ câu thơ nầy trọng lượng cả ngàn cân “
“ câu thơ anh lật rõ mặt hung thần “
“ câu thơ chị mở ra trời tuyết, nguyệt “
Không tham dự những trò chơi “ hết biết “
Không vào trang tham dự chữ “ anh hùng “
Mà là ngồi tham dự cái chung chung
Cũng có thể ngồi chơi trò tưởng tượng
Con sông chảy, không chảy về muôn hướng
Sao bài thơ thường mộng thế gian tình ?