Bây giờ đôi lúc mang lòng nhớ
Rằng bên kia núi, phía ngoài mây
Sương không phủ lối, trời không lạnh
Sao chiếc thuyền không ghé bến đây ?
Bây giờ tự hỏi có cần thiết
Là gõ trăng khuya để thấy tình
Lại viết dăm trang, rượu chưa đủ
Rồi chờ con chữ hiển linh