Người Không Thể Dựng Mùa Trăng Phân Cách

Ta vẫn biết có những trái tim của loài rắn độc
Dùng văn chương đi kể chuyện tu hành
Ta cũng biết những trái tim thâm độc
Thường âm thầm gieo rắc chuyện phân tranh

Ta vốn biết, nhưng ta lòng ốc đảo
Nên bình yên miễn nhiễm chuyện thường tình
Ta vốn biết đời lọc lừa gian xảo
Nhưng bị người dăm nhát lại là sao ?

Ta vẫn đứng và vui theo gió núi
Ta vẫn cười thanh thản với trăng sao
Đêm có lạnh ta trùm chăn để ngủ
Ngày mưa đầy, tâm thức cứ tiêu dao

Người chẳng thể dựng mùa trăng phân cách
Ta vẫn thường về thăm lại lối mòn xưa

Leave a Comment