Xét lại

Anh đương nghiêng về chủ nghĩa xét lại
Cố gắng thẩm định giá trị thật của đóa hoa môi
Trên cả một nụ hôn, bởi nó còn là một cứu cánh
Vĩnh cửu thiên đường

Chưa bao giờ anh thấy Chúa đúng như hôm nay
Đừng phán xét, ngay cả cái gọi là khờ dại nhất cùa mình
Mặt trời chưa từng nề hà vì chút đỉnh mây che
Sương chưa từng cho mặt trời là ác quỷ
Như lá bình yên rơi

Anh tin Thượng Đế không cần phải phán xét
Một ngày sẽ không còn là một ngày nếu chỉ để yêu nhau
Anh không còn hỏi tại sao em hoài quay mặt
Khi những bài thơ ra đi không có quy hồi
Anh cố gắng chôn cất những xanh xao vàng vọt
Mở ra thời tín tâm
Mở ra những con đường rất thật
Cho dù không thể gặp nhau
Anh không biết một cành hoa là một thế giới
Nhưng anh biết trái tim anh dung nạp cả sao trời

Leave a Comment