Nhờ kinh nghiệm, tuổi già sẽ thông thái hơn
Hắn không còn trẻ
Nhưng sự khôn ngoan nằm ở nơi nào ?
Tội thay cho những ai không có tuổi già đã chết
Bởi làm sao hắn biết run chân mõi gối là gì
Khi những con đường mời gọi bước chân đi
Nhưng bất lực, dưới tàng cây trốn năng
Tội cho những ai không có tuổi gìa để ngồi yên lặng
Lần hồi nam mô
Lần hồi về tượng Chúa
Lần hồi “ biết đâu có được thiên đường “
Tội cho những ai không có tuổi già để giải thích văn chương
Hoa đào thắm đến một ngày trắng toát
Là bóng người qua là cánh chim mờ nhạt
Rót rượu, mơ hồ trong rượu là em
Tội cho những ai không có tuổi già để biết phải kiêng khem
Mưa cũng khổ mà nắng vàng cũng khổ
Nàng vẫn đẹp nhưng chàng thôi ham hố
Những người già ngồi với liễu xanh xưa…
Rất nhiều thứ tưởng như là khánh tận
Nhưng mùa xuân giải nghĩa một phương chiều
Rất nhiều thứ tưởng như là số phận
Nhưng tận cùng tâm thức vẫn nguyên yêu…