Thời Qua

Mặt trời sám hối và trăng khóc ?
Đất cũng buồn cho nỗi khổ người ?
Tình vẫn bốn phương hoa vẫn thắm
Biển sầu cô đọng để thành hương…

Nàng viết
Em sinh ra buổi chiều nêm em viết thơ buổi sáng
Em gặp anh trên đóa mai vàng nên em thích ngủ với tro than
Cho cân bằng ấy mà
Nàng viết
Nàng lớn nhờ tiếng mõ
Nên muốn tan ra làm tiếng chuông
Hy vọng người sẽ hiểu…

Trong xuân
Nhớ người đàn bà mặc váy ngắn trên phà
Sóng gõ như tình gõ
Một phút thành bao la

Không có mùa xuân nào giống mùa xuân nào
Không có đôi mắt nào giống đôi mắt nào
Đêm thức như ngày thức
Đò qua

Leave a Comment