Tóc còn mấy sợi trên cao
Mai kia rụng hết, làm sao hởi nàng
Không mong tu đến Niết Bàn
Chỉ mong năm tháng tình tang, tang tình
Thơ là một cám dỗ
Em là một cám dỗ
Mọi thiền thất vỡ toang
Mọi thiên đường sụp đổ
Nhưng mà
Đời cớ sao “ nhưng “
Tôi không thể bước
Em từng dẫm lên
Con đường
Những lối không tên
Tôi mơ hồ lạc
Vào quên mết rồi…