Vô tình cọng với hữu tình về đâu ?
Tôi ngồi tôi thả dây câu
Dây câu không lưỡi
Chỉ màu thời gian
Nàng
Thà để ma ôm chẳng để người
Rất nhiều cánh cửa cam lòng khép
Rất nhiều hương sắc tự mình chôn
Nếu nàng không đến, tôi không nhớ
Tại nàng dụ dỗ ?
Tại tôi say ?
Tôi
Người làm thơ đi xuyên qua những khu rừng
Tháng Chạp mở ra cõi trời dự tưởng
Là hiện thực không phải là tưởng tượng
Rằng có nhau như đã có nhau
Đừng giận
Hạ hồi phân giải
Từ nguyên thủy vốn đã từng oan trái
Sẽ mãi còn
Oan trái đến mai sau ?