Không thể nhớ về cõi thơ trầm thống
Thuở nghiêng bầu rót chén gọi mời trăng
Không thể viết về những dòng hoa mộng
Còn ai đây ? đấu láo- chuyện- bên đèn
Và hắn đã cùng mưa chiều, nắng sớm
Đi như mang đôi cánh của Chim Bằng
Nhưng khác chỗ Chim Bằng là điểm đến
Hắn – mưa chiều, nắng sớm với băn khoăn
Từ đất lạ hắn thương về cố thổ
Thương con đường, thương luống cải đang bông
Rồi quên quách, rằng đi là để đến
Và quên luôn miền đá sỏi khô cằn ?
Không phải thế, thật tình không phải thế
Chỉ là đành chấp nhận cuộc vần xoay
Đi với ở đâu cũng là quê quán
Cũng mây chiều, chao, lượn cánh chim bay!