Hy Vọng

Ngồi nhìn về những cánh chim người, chim biển…
Nàng viết thơ tình dưới mái hiên
Nàng thả xuống nỗi buồn bên ngọn đèn dầu heo hắt
Trăng dường như trầm mặc
Đêm dường như tương tư

Tôi có thể viết xuống
Tình yêu em muôn đời không già
Tình yêu quê hương muôn đời không cũ
Tình bạn chân quê những ngày lam lủ
Vẫn mãi còn nguyên như một lâu đài
Những phiến trăng vàng năm tháng chưa phai…
Dường như thể chẳng có nhiều thay đổi…

Khi nàng đã xa thật xa con sông, cái đình, giếng nước…
Trong lúc vô tình nàng thấy chính nàng vỗ cánh
Thăm viếng nhân gian
Trải mộng với mây trời
Tâm thức của nàng, một phút, biển khơi

Vẫn còn nguyên những cánh chim người, chim biển
Bay trong sương giá cuộc đời
Vẫn còn nguyên những tâm tình cọng
Đưa bàn tay nhỏ đến muôn nơi

Leave a Comment