Nầy em rượu đã mua rồi
Em ngồi, em uống với tôi một bình
Một bình nầy hết thời thôi
Có say cứ để hạ hồi tính sau
Nầy em, tôi rất hiền lành
Những người thiếu nữ trong tranh giận hoài
Đàn ông gì chẳng tày lay
Con mắt chẳng liếc, bàn tay không sờ
Nầy em, tôi kẻ làm thơ
Yêu em thiên định từ giờ khai sinh
Trong thơ tôi có thất tình
Trong lòng tôi mấy thời kinh tụng hoài…
Em cười, tụng trước quên sau
Vào trang lại thấy nhiệm màu, cô nương