Có Đấy Mà Không Đấy

Anh đang ngồi cùng nỗi buồn của cụ Giả Đảo
Có đấy nhưng mà có thấy đâu!
Anh đang xuyên nắng mà quay lại
Nơi bến sông ngày mất dấu nhau

Anh tự hỏi anh nếu như không mang tâm tình của cụ Nguyễn Công Trứ
Hà cớ tha hương sầu nối sầu ?
Nhưng nếu không mang tâm tình của cụ Nguyễn Công Trứ
Làm sao trong mộng có hương cau ?

Anh ngồi với sông Trà Khúc
Anh ngồi với núi Thiên Bút
Anh ngồi với ruộng lúa Thi Phổ, đất thổ Long Phụng…
Có đấy mà không đấy
Gần đấy mà sao xa ?

Mỗi ngày là một chấm, phá
Chấm
Phá
Đọc từ vô tự thiên thư
Mắt trần xem cũng là dư
Em về cố quận
Tôi từ sóng đưa….

Leave a Comment