Mai, ví dụ, vai đời em có mõi
Ngày chợt buồn và ánh nắng xuân phai
Mai, ví dụ, trang đời đầy oan trái
Em làm gì nơi hải giác, thiên nhai ?
Mai, ví dụ, chẳng còn ai để nói
Rừng im hơi, sông nước cũng âm thầm
Và cát lạnh cũng đã lười theo dõi
Em làm gì khi chẳng có một tri âm…
Còn ví dụ, nghĩa là còn rất khá
Những điều trên anh từng cái đã là
Thì sao chứ, em đọc từ vô lượng ?
Anh một thời như thế đã đi qua…
Đừng chờ đợi những căn nhà mở cửa
Hãy gõ vào để màu nhiệm sinh ra
Đừng than vãn, tự chính mình nương tựa
Đời của ta từ tâm cảnh của riêng ta
Đừng ví dụ, chằng cần gì ví dụ
Tâm an bình trong lối Qủy đường Ma