Nơi những chuyến tàu đi qua và mất dấu
Nơi những nụ cười không nở nỗi đến ngày sau
Nơi những mắt nhìn luyến tiếc trong nhau
Nơi trao tặng có một phần mau bán
Nơi hàn gắn cũng là nơi nứt rạn
Nơi vui cười và giọt lệ nồng cay
Nơi những giao lưu về nỗi lưu đày
Nơi tâm sự cũng là nơi tro trấu
Nơi những cánh chim trời không để dấu
Nơi thần tiên nhàn nhã đến rồi đi
Nơi một ngày có thể đã tương tri
Nơi năm tháng chỉ là thuyền đưa khách
Nơi có dòng sông, núi đồi, lau lách
Nơi phố thị đông người cùng những bánh xe lăn
Nơi em và tôi kể chuyện, thưa rằng
Nơi bạn viết, có một thời như thế
Nơi tiếng hát về nỗi vui trần thế
Nơi lòng buồn về bao nỗi thương đau…
Ta đến nơi đây chia sớt nỗi ưu hoài
Và tạm lắng bên dòng đời hối hả
Để thanh thản chèo thuyền bến lạ
Và thung dung nhìn nguyệt lặn sao rời
Ừ, cứ vui cười trong những cuộc chơi
Và nhìn ngắm thế gian nầy tan hợp
Cũng có thể rất nhanh như ánh chớp
Hay kéo dài bất tận đến mai sau
Ta đến nơi đây chúc tụng từng ngày
Chúc bạn hữu và chúc ta thường mạnh giỏi
Ta thành thật chưa bao giờ ngồi hỏi
Rồi ra sao, sẽ đến một phương nào ?
Ta giờ đây quên lũng thấp, đồi cao
Quên nhân thế trong chợ người đối đãi
Sao phải lụy vào những điều ngang trái
Sao phải nhìn một chút đỉnh thiệt hơn
Ta đã băng qua cái tuổi giận gờn
Trải yêu mến trên từng ngọn cỏ
Giờ ngồi đây trong căn phòng nhỏ
Đem thơ mình làm ly rượu mời nhau….