Đừng ủ dột chỗ muồn trùng túy lúy
Cứ bay đi cùng cỏ lá tương phùng
Cứ thiêu đốt, nếu cần thiêu đốt hết
Tinh lực nầy để thấy chỗ riêng chung
Ta ngủ gật với mơ hồ ảo giác
Từ khép hờ đến nhắm mắt quên luôn
Chưa thấy Đạo đã trầm luân chuyến choáng
Về nơi đâu khi con nước xa nguồn ?
Thôi trở lại cùng kiếp người lao khổ
nằm bên em mà cảm tạ trời xanh
Thôi thời cứ bên hoa mà rải ý
Cuộc truy lùng sau những lúc đi quanh