Nơi vạt nắng thì thầm
Về một hành trình dài chỉ để
Ôm cây
Tôi muốn ngồi đây kéo dài bóng núi
Cùng sương khói ngoài kia
Tàng trử ngôn từ trong ấn tượng
Chiều sâu nào của vô ngôn
Đốt cháy miền băng giá
Cho tôi cảm ơn gió
Dòng sông xanh cùng những lá cây xanh
Nhạc chảy từ muôn xưa
Mai sau còn chảy mải
Cảm ơn em cảm ơn em
Những sợi tóc làm cầu
Nối nhân gian tình ái
Cảm ơn nụ cười em phá vỡ
Những kinh viện trần gian
Nơi vạt nắng ôm cây thì thầm
Tôi-gã thi sĩ mang trái tim thiên thu kéo non sông về dưới gối
Những sông Hồng sông Thoa sông Trà Khúc..
Dòng nước trôi cùng những cánh lục bình trôi
Dòng nước trôi cùng rong trôi
Tôi đẩy mình
Thể nhập
Mưa ở bên nầy và mưa ở bên kia
Trăng ở bên nầy và trăng ở bên kia
Người lính một thời ngồi rót rượu
Tự mình mời chính mình
Tự mình thương cho thân
Làm sao em làm sao tôi
Biến những nhà tù thành trường học
Biến những hư ảo thiên đường thành hạnh phúc trần gian
Nơi vạt nắng ôm cây thì thầm
Nơi sông dài muôn đời cùng thế nhân tình tự
Đứa trẻ dù da vàng da đen da trắng
Vẫn cần những trái tim màu xanh
Những cánh hoa Tường Vi làm tăng mùa hạ đẹp
Những bước chân người làm ngắn lại trần gian
Tôi biết bây giờ em
Ở một nơi nào đó
Đang ngồi lắng nghe
Những thì thầm từ vô thức
Nhữngb thì thầm từ non cao
Những thì thầm từ đáy vực
Thương vô cùng vạt nắng
Mùa Hạ dài dưới chân