Chiều ngồi ngắm lá vàng rơi
Đọc thơ “Bên Bến Sông Vàm “ bỗng vui
Hôm qua,không phải ,lâu rồi
Thường khi tôi vẫn hay ngồi làm thơ
Không là thi sĩ đâu em
Làm thơ vì bởi không làm việc chi
Nên tôi viết chữ tìm vần
Viết i,iêu,lại lâu dần thành yêu
Qua rồi cái thuở ngày xưa
Dẫu rằng vẫn nắng, vẫn mưa, vẫn còn…
Đôi khi tâm thức mỏi mòn
Hỏi trong nét chữ vuông tròn được bao
Nầy em nói giúp thử nào
Thơ tôi viết phải làm sao mới tình
Mới keo sơn, mới gợi hình
Trái tim kẻ khổ-cung đình-lại yêu
Chào nhau từ một buổi chiều
Nổi trôi thân mệnh bao nhiêu cho vừa