Nơi con người làm thơ
Nơi con người làm thợ
nơi chữ nghĩa mỗi ngày một đơm bông
nụ từ gian khổ
em bước khẻ môi hồng má thắm
đời đùa nhau từ cánh én đón mừng Xuân
Thượng Đế đã chết
Không thật
Thượng Đế còn sống
Không thật
Chiều kia người kỵ sĩ gìa vẫn còn dong ruỗi
Mai kia em vẫn còn đi dưới trăng
Hỏi bao giờ người tình trở về
Vắng lặng
Có cần phải bật lên rể cỏ
Để học từ tang thương
Có cần phải khai quang chùa chiền
Để thấy đâu là tôn giáo
Thánh Gía
Hình cụ để treo người
Em bao năm rồi đeo trước ngực
Nơi con người làm thơ
Nơi con người làm thợ
Em và tôi vẫn còn
Những ước mơ chung
Anh và tôi vẫn còn
Những buộc ràng hệ lụy
Đời sống có khi vui rất mực
Như khi ta quên ta
Như khi ta không hỏi
Ở chỗ thế gian là
Rừng bước đi cùng núi bước đi
Những bình minh bước đi
Với tiếng kèn của biển
Rừng bước đi cùng ta bước đi
Súng nổ trên đồi cao chát chúa
Bình nguyên bước đi cùng ta bước đi
Những tâm tình ngàn sau không thể xóa
Biển bước đi cùng ta bước đi
Đêm hải hành ngày hải hành
Ta ngờ nghệch hỏi tại sao
Con người không thể sống
Trên mảnh đất cha mình
Nơi con người làm thơ
Nơi con người làm thợ
Tiếng hát ở bên kia
Nơi gọi là phương Đông
Nơi mặt trời mỗi ngày mỗi mọc
Vẫn còn ru ta…