HỒN MỘNG

Con  Ngựa phóng mình từ

đỉnh núi

vào gió

cái khỏang không kia

biết  đâu chừng là

chăn đệm Trần Gian. . .

chẳng có gì

thật đó

hãy cứ để hồn

thênh thang

và

để lòng

mộng mị

bước đi

Leave a Comment