BÀN TAY VỚI

Tôi biết

Mình có làm thơ hay không

Làm thơ

Cũng chẳng hại gì

Bởi quê hương thời xa

Bởi bạn bè thời xa

Bởi em không đọc được. . .

Nhưng lòng nuôi hy vọng

từ ngỏ nghách nhân gian

có những  đôi mắt cùng sầu

có những trái tim cùng đau

có những bàn tay cùng đợi

chúng ta cùng chia nhau. . .

Mong Thơ

Là  một

Chiếc cầu.

Leave a Comment