Bây giờ trong cánh cửa
Thử lăng ba chính mình
Chỉ là gió chẳng chở lòng đi
Bài thơ đọc buổi sáng
Buổi chiều đã quên rồi
Câu thơ viết buổi sáng
Câu thơ thành mây trôi
Tôi cùng tôi ngồi lại
Nghe không gian luân hồi
Ngồi lại cùng ý thức huyền diệu từ giọt mưa rơi sáng nay
Giọt mưa làm cầu vồng
Biển quá khứ
Em lung linh như chưa bao giờ lung linh hơn
Bây giờ trong cánh cửa
Vẫn có mùa Xuân qua
Thương tâm mình đánh mất
Trước đó một cành hoa..