Thơ Nói

“ Thơ nói,tôi không nói

Thơ ôm,tôi không ôm

Thơ yêu,tôi mới biết

Thơ đi,lòng không đi…”

 

Biết rồi,bạn hoá thân

Biết rồi,thơ biến dạng

Biết rồi,con sông nầy

Mới đào ra buổi sáng

 

Đem tâm tình lang bạc

Suối nguồn nào đong đầy

Tâm thức nào lướt sóng

Em chưa từng qua đây ?!

 

Thơ như là ngôn ngữ

Chảy ra từ tim mình

Tôi thật không cần thiết

Vì ai mà hóa trang

 

Có cần không,phải nhảy ?

Hố thẳm là thế nào ?

Đôi khi thử chắp cánh ?

Có gì trên núi cao ?

 

Mà thôi,khu vườn nhỏ

Có ta và có em…

Đời đủ rồi,trôi dạt ?

Bài ca,người tặng nhau…

Leave a Comment