Ta còn lại một khoảng trời của mộng
Một bóng hình năm tháng chẳng hề phai
Một mái tóc ngàn sau còn lộng gío
Một vườn thơ tình lộng nắng sơ khai…
Ta còn lại giữa trời chiều đứng ngắm
Mây thẳm đen không phải bảo ta buồn
Gío trong chiều nhè nhẹ giọt mưa buông
Con chim nhỏ lượn qua cành lá nõn
Ta còn lại bàn chân đi chưa trọn
Lời hẹn về thăm miền đất của Thăng Long
Ta muốn nhìn qua sĩ khí nước non Hồng
Có một thuở trong ta là vĩ đại
Chắc vẫn còn,vẫn còn xanh mãi mãi
Bóng rùa xưa,thanh kiếm cũ,Việt Thường đi
Núi sông nầy qua năm tháng gian nguy
Đã giành giựt tiếc nay dưởng nhỏ lại
Ta còn lại một tâm tình bát ngát
Trải cùng trời,trải cùng đất,trải cùng em
Rằng Việt Nam ta một dân tộc ngoan cường
Không thể mãi ngàn thu lau mắt lệ…