Khi tôi ngồi với mình tôi
Bài thơ có bước chân hồi hôm qua
Khi tôi ngồi với cội hoa
Trăm con bướm giận sao mà bỏ đi
Đứng lên nghe gío thầm thì
Đừng dang díu nguyệt mà đi một đời…
Tôi không còn trẻ nữa rồi
Yêu hoa dẫu có luân hồi vẫn yêu
Thưa không hề mộng “ tàng Kiều “
Chút tình theo máu mai chiều …còn theo.