Nếu nàng biết hạnh phúc nhỏ nhoi của hắn là gì nàng sẽ cười tươi như hoa “ rằng có một ông già không nên nết “
Hạnh phúc biết đi
Hạnh phúc được ngồi lại đọc vài bài thơ đã cũ, bỗng nhận ra trái tim không có chữ già, và em không cần phải mới
Hạnh phúc là được có người cù lét mình xong cười khúc khích
Hạnh phúc là được nhìn vầng trăng có một bông hoa lâu hơn một chút
Hạnh phúc là biết có người vì ta mở lượng bao dung
Hay,
Hạnh phúc là được mời nàng ly cà phê sáng, khen nàng mặt mộc thế mà thơ
Hạnh phúc là không cần so đo kích thước của từng con chữ, cũng như cho qua trọng lượng từng dòng; cứ viết xuống như thể đồng nhập xác; như thể huyền năng gõ chữ vào trang
Hay,
Hạnh phúc là có người đấu láo
Thượng Đế sinh người đàn bà là vấn nạn của đàn ông
Đừng đùa chứ, anh Tư. Hãy cảm ơn Thượng Đế đã cho người đàn ông một tặng vật tối hảo-Vợ của ta; nàng thơ của ta và; thần nữ để ta mơ…
Hay,
Hạnh phúc không cần phải dùng dây xích để khóa trái tim của gió; không cần khóa mây cho râm mát trưa hè…
Có khi hạnh phúc là được nhìn vào bóng tối để thấy ra chân dung của một người ta nhớ
Cứ bềnh bồng nghe thơ mộng
Cứ nở cho đời và tặng thế gian hương
Bóng nàng tan loãng vào sương
Mang tình nhập thất
Miên trường thi ca