BẤT TÀI VÔ TƯỚNG

Tâm thức ta là phượng hoàng vỗ cánh
Nhưng hồn ta là chú sẻ hiên nhà
Lòng vẫn thích cùng thiên thu phân nhánh
Nhưng thật tình rất ngại với trùng khơi

Ta diễu dở nên đời cam một khoảnh
Ta bất tài chỉ có cỏ hoa chơi
Ừ cũng được, ráng mượn hơi thần thánh
Với mai chiều hồ nhỏ xoải tay bơi

Ôi vũ trụ vô cùng, ta bé xíu
Có muôn điều biết đấy, chỉ nhìn thôi
Như em gái, ta cho dù tưởng vọng
Cũng cam đành không gió ngắm mây trôi

Leave a Comment