Hắn vẫn thích suốt ngày không thay đổi
Sớm ra vườn quanh quẩn lại vào trong
Nhưng đời sống không cho người tưởng vọng
Đành theo đời từng bước gió đưa đi
Hắn vẫn thích cứ cà bơ lất phất
Có và không đồng nghĩa với đi, về
Nhưng sự thật là một trời hoán đổi
Hắn mỉm cười lười cả chuyện soi gương
Hắn thời vẫn hành trang cùng nón lá
Bước chân trần trong bóng tối thênh thang
Nhưng đời bảo cần bước ra ánh sáng
Mỗi bình minh là thời khắc thêm trang
Hắn vẫn thích đường mây về quán gió
Tâm phiêu bồng trên mỗi đóa hoa bay
Đời- không thể- mùa xuân còn phía trước
Ẩn nhẫn nào- tham dự- với mai sau