Cái nhìn thật sự là hư
Cái nghe đánh tráo ít nhiều ở trong
Cái mơ thê thiết lòng vòng
Cái tôi khổ nạn còn trong kiếp người
Những chấn song cuộc đời vô hình
Những thần tiên không thật ?
Sáng tạo giả cũng chỉ là một cách nói
Khi bài thơ ngủ quên
Ở bên kia trùng dương là mùa xuân có thật
Hay cũng chỉ là ước mơ
Mỗi buổi mai nhàn luận về một đề tài phải chăng là lếu láo
Cùng cành hoa vấn đạo
Trăng mỉm cười viên dung
Rất nhiều cái đã đi vào hư thoát
Chỉ còn ngọn lửa nhỏ vẫn cháy
Chàng cảm ơn cuộc đời
Thắp sáng tình yêu