CHẾT THỜI CỨ CHẾT

Cành hoa ấy nở một lần
Sẽ thiên thu nở và
Không biến hình

Cảm tạ nhé cho dù thuyền tách bến
Bến mai còn cảm tạ bước chân ai
Bằng hữu ảo một lần anh ghé đến
Đã trở thành chân thật đến tương lai

Sẽ rất mệt nếu lầm bầm “ Không, Sắc “
Sao chi bằng tự tại giữa bi ai
Đời lắm lúc cần tâm hùng khí tráng
Ôm đại vào mở vội cửa thiên thai

Leave a Comment