Biết xưa không thể hàm hồ
Ôm thơ mang đến trong mồ còn yêu
Rằng sai
Thật đã sai nhiều
Rằng thương
Không biết bao nhiêu
Để vừa…
Cũng đành
Hết sáng rồi trưa
Tâm tình hoang tưởng
Trong màu khói mây
……
LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC
Khi nào tôi bắt đầu không thể xa em
Chân thật nàng thơ
Hay chỉ là cách nói
Khi nào trái tim không nghe tình gọi
Đã vào đắm say
Khi nào một bàn tay
Đợi từ vô thức