Em cứ mãi là nỗi nhớ là ngọt ngào là yêu thương là cái đau thấu thịt
Là cõi vô cùng đứt đoạn
Là cảm tạ đến ngàn sau
Ta nghĩ thời gian đã làm dịu cơn đau
Ta cũng nhốt con đường sau trí nhớ
Em chợt đến ta thành người thiếu nợ
Trả làm sao và thương nhớ làm sao
Em của anh, em của một hôm nào…