ÔM AI NGOÀI KHÔNG GIAN

Hãy để chiếc lá tự do rơi; nếu cần hãy tỉa đi những chiếc lá sâu bệnh vàng úa, chắc em cũng đồng tình với anh…
Cánh chim thời nhiều nhưng không có nhiều cánh hạc
Đền miếu tuy nhiều nhưng thường thánh đất thần rơm
Chỉ cần hương cỏ
Chỉ cần hoa cỏ
Chỉ cần trong lặng câm kia có người vẫn cùng ta nở một nụ cười
Đừng mong đi hết đầu trời cuối đất
Chỉ cần có cơ duyên qua tâm hồn em
Mở lời thân mật
Chúng ta còn có nhau qua thời gian được, mất
Thế là đủ rồi
Ngọt ngào quả vị trần gian

Em cứ ngoài kia như thể các nàng tiên trong truyện kể
Xiêm y lung linh
Qua ngàn năm vẫn đẹp
Thiên thu vẫn tình

Như thơ muôn đời vẫn còn rung cảm
Dù muôn vàn bốc hơi
Dù lửa bao mùa tắt, cháy
Hành
Suốt cõi sông thu

Chữ thân thương và em nở tung một khoảnh
Thơ cứ là thơ tình
Kệ, mùa xuân còn lạnh
Ôm em ngoài không gian

Leave a Comment