Xưa nghĩ những người làm thơ, viết văn lòng đầy hào sảng, ngôn từ điềm đạm đáng yêu
Nay biết những người tu hành làm thơ
Những người uống rượu làm thơ
Văn hóa chửi không thua phường chợ búa
Xưa đọc “ biết thời thưa thốt, không biết thời dựa cột mà nghe “
Nay trên mạng thấy ra không phải thế
Xưa cả xóm đều mù, nên chột làm vua
Nay thế giới không còn là cây đa, khóm chuối
Đông không còn là đông
Đông, Tây gần gũi
Gắng để tầm nhìn về một khoảng xa hơn
Mong chữ nghĩa cũng có phần lễ độ
Có cần không rủa sả thẳng vào người ?
Có cần không làm bẩn cánh hoa tươi ?
Cứ đánh đấm nhưng với tình thân ái…