Một thời câm lặng hồn nhiên
Một thời câm lặng cuồng điên về người
Một thời câm lặng đười ươi
Một thời câm lặng, nụ cười thành hoa
Em vỡ bùng ra một thảo nguyên
Tôi ghi trên giấy phút thần tiên
Hay từ em mở ngàn âm thoại
Sóng chở theo từ phút lặng yên
Xưa có quê hương là chất dẫn
Nay em từng bước thay vào
Mùa xuân cho dù rất mới
Em còn nguyên vẹn trăng sao
Tôi ngắm về em, tôi ngắm tôi
Lối nào quay lại một lần trôi ?
Có em một phút là sông núi
Còn hỏi làm chi chuyện khứ hồi…
Câm lặng bốc cháy
Tôi thức và đêm
Khuya, rất khuya