U MỘNG

Suối nguồn chảy giữa từ ngôn
Nầy khe róc rách nọ cồn cỏ lau
Nằm và tắm với mai sau
Bóng dù nghi hoặc kệ màu mắt sâu
……….

Có kẻ thích dùng dao đâm bóng tối
Như để làm tiêu đi chỗ giận hờn
Có kẻ học cách lấy chữ làm con rối
Như thể rằng ta có chỗ hơn
……..

Sân ngoài chim gọi giữa khuya
Âm và ý vọng về chia phương nào
Cô nương má phấn môi đào
Cho ta gởi một lời chào sớm mai
……….
Hãy động não một chút, anh…
Lối mùa đông lạnh
Lối mùa xuân xanh
Không là trái cấm trong vườn cấm
Chẳng lẽ đề thơ- xác thịt nầy…
………

Nàng ấy, như dao ấy
Lạnh và sắc vô cùng
Thì sao, nghe và thấy
Bao nhiêu phần đúng, sai ?
……….
Mật ngữ, chỉ em biết
Đừng nói lại làm chi
Ký tự em dệt đấy
Anh an bình mang đi
Nụ cười không khoảng cách
Đôi mắt ơi, nhu mì
…….
đem chiến tranh vào thơ
Là một điều rất trật
Nhưng làm sao giấc mơ
Có ngày thành sự thật
…….
Kệ tình trôi vạn dặm
Xuyên suốt với thời gian
Chẳng mong cái còn lại
Chỉ mong đến với nàng

Leave a Comment