Chúng ta đang giả biệt năm cũ và đón chào năm mới. Trong tinh thần tống cựu nghinh tân nầy, tôi mong sao chúng ta cùng có một mùa xuân trần đầy an lạc- Mỗi ngày là một ngày thành công, mỗi ngày đầy thêm tiếng cười và tình thân mật…
Tôi biết chúng ta đang cần có một quê hương đổi mới. Chúng ta cũng cần đổi mới chúng ta tư duy, cũng như tập chấp nhận những gì tương đối xa lạ. Chúng ta không thể sống ngược thời gian và bơi ngược dòng nước chảy.
Tết từ một quê hương thứ hai không như Tết từ quê mẹ. Quê hương thứ hai không có ngôi nhà ba gian. Bàn thờ gia tiên không biết bày biện nơi nào. Dù sao, Tết thời vẫn Tết.
Tết từ quê hương thứ hai cũng thiếu đi cái nô nức đợi chờ. Tết được ăn ngon, Tết được mặc đẹp. Tết được hồng bao…mấy thứ nầy đã không còn là những chờ đợi; vì thế, ngày Tết cũng giảm nhiều mức độ hân hoan.
Nhưng chúng ta vẫn cần có tết. Tết như một vô ngôn truyền thừa. Nhưng chúng ta vẫn cần có Tết. Tết là lịch sử viết lại, là gia phả tiếp nối. Mẹ gói bánh Tét, bánh Chưng. Cha lau lại lư hương đồng…gia tộc đoàn viên,sum họp cùng Anh Linh Tiên Tổ; gởi nhau lời chúc phúc; giữ cái cần giữ; tiết chế nỗi buồn và hy vọng ở tương lai…
Trên quê hương Việt Nam, Tết còn có báo Tết.
Năm Rắn ít ra cũng có “ Năm Rắn nói chuyện rắn “Thanh Xà, Bạch Xà; Rắn với Nguyễn Trãi và câu chuyện rắn báo oán đầy thê lương, cùng với những câu thơ đối, đáp còn để lại cho đời…” Cô ở đâu mà bán chiếu gon ? Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn ? Xuân xanh nay được bao nhiêu tuổi ? Đã có chồng chưa, được mấy con ?… Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon, cớ chi ông hỏi hết hay còn ? Xuân xanh nay được chừng đôi tám, chồng còn chưa có, có chi con “; Món ngon từ rắn…Năm rắn và người; “ Rắn Đầu biếng Học “ thơ rắn từ cụ Lê Quý Đôn…
Sao rắn thế ?!
Năm rắn mà !
Thật tình rắn chẳng hại ai; rắn hại người đa phần chỉ vì tự vệ…
Vui nhé, bạn ta.
CHÚC MỪNG XUÂN MỚI.