CŨNG ĐÀNH TRẦM LUÂN

Những ly cà phê trong đời vô tình chợt có
Nàng tiên xinh vô tình trước ngõ
Dẫu muốn vân du chợt nặng hồng trần
Dẫu chỉ là sao vẫn cứ bâng khuâng
Người xa lạ sao trái tim gần gủi
Ai kẻ bảo nhân sinh là bụi
Bụi từ em ta châu báu trong đời
Ta thấy mình không cần phải ra khơi
Chưa xuân nhật đã nghe hồn với Tết
Rất dung dị với những gì thêu dệt
Sao không gian thoáng chốc bủa vây đầy
Ta thật lòng lạc bước qua đây
Muốn tránh thoát đã thành ra say đấm
Tình một khoảnh để hồn vương vạn dặm
Thôi thì đành tiếp tục với trầm luân

Leave a Comment