KHÔNG TRÁCH THỜI GIAN

Khi chàng gởi vào không gian những lời câm
Rất nhiều trái tim đang ngủ
Chỉ có nàng
Thức nhặt vô thanh

Nếu một ngày nàng mang cả mùi hương
Cùng thân xác chìm sâu vào quá vãng
Chàng sẽ làm gì ?

Đành hoài niệm từ tầng sâu của đất
Đành mơ hồ tưởng vọng đến ngàn sao
Đành mỗi ngày nghe tâm thức hư hao
Đành bất lực cùng Thu đi với lá

Bao nhiêu người đã hỏi; nhân gian, tình là gì ?
Nếu không có tình cuộc đời thật sự là chi ?
Rất trống vắng, dẫu ngàn hoa đang nở

Chàng đánh thức thiên thu kéo gần duyên nợ
Cột trong nhau dù biết rất xa tầm
Cảm ơn trời từ những mối tình câm
Thế đã đủ, thời gian là giới hạn

Leave a Comment