Với tình thì vẫn chiêm bao
Với ngày thì vẫn đi vào, đi ra
Với đời góp nhặt thi ca
Với tiên cảm tạ
Với ma cười cười
Nàng già khi mới hai lăm
Chàng già thời khắc ấy nằm nơi đâu ?
Sổ tay lạc buổi phong trần
Tưởng chừng như thể hóa thân vào đời
Chẳng coi là một cuộc chơi
Vèo qua bóng núi, khép lời lá xanh
Biết rằng rất mực mong manh
Nên tôi giữ lại để dành riêng tôi