Dẫu rằng mai cũng hư không
Thì sao ?
Mong cứ,
Hoài mong một người
Thức khuya, không phải ngủ lười
Câu thơ viết chậm
Nụ cười nhớ lâu…
Dẫu rằng lạc mất mai sau
Hay như lạc mất từ ngày thấy nhau
Có chi ?
Lại có chi nào…
Bước từng bước
Dưới ngàn sao cảm hoài…
Dẫu rằng thuần hóa cơn đau
Còn nguyên cái buổi khác màu thời gian