Cứ tưởng rằng em là dĩ vãng
Đâu ngờ em vẫn mãi em xưa
Vẫn biết chiều lên rồi chạng vạng
Cảm ơn trời thẳm với sao thưa
Lâu rồi hết mộng, đi là đến
Và bán cùng mua phải có lời
Nếu thấy mai kia rồi tịch mịch
Tận cùng dong ruổi chỉ là chơi ?
Ô hay Thường Mộng từng du lữ
Túi rách, thơ rơi, chữ cảm hàn
Từng buổi tình vay, từng lận đận
Từng buồn nhưng chẳng mấy khi than
Một ngày,
Còn núi, còn sông, còn vận hội
Còn rừng nhân thế hãy còn hoa
Còn ta, chưa chết; còn tranh đấu
Dẫu buốt lòng theo những bước xa