HY VỌNG LÀ KHÔNG

Nếu một ngày anh không viết thơ tình anh sẽ viết gì
Không lẽ cứ để trái tim chảy máu
Không lẽ mỗi ngày cứ mang tâm thái lưu đày
Oằn mình oan khổ ?
Nên một ngày không ôm em
Là một ngày tiến dần hơn vào lòng ngôi mộ
Chỉ nghĩ thôi đã buồn
Chỉ nghĩ thôi đã thấy cần tranh đấu
Anh muốn thở nhiều hơn một giây
Để yêu em nhiều hơn một phút

Nếu một ngày không còn viết thơ tình
Chắc anh sẽ mở ra một khung trời khác
Chỉ có anh và anh
Tự mình kể chuyện
Tự mình nghe
Quá khứ thời xôi đậu…
Tự mình trang trí
Từng đỉnh tháp mùa xuân
Rồi tự mình biến mất

Leave a Comment