KHÓ QUÊN

Cho dù muốn trả thiên thu cũ
Có những điều như đã đóng đinh
Có những tiêu rồi không trả được
Và ta, tu mãi, chẳng vong tình

Chỉ là một bài thơ
Nhiều khi viết rất khó
Tương tư không nên vần
Về thôi mà lạc ngõ…

Biết ảo giác cứ ôm hoài ảo giác
Biết vô tình sao cứ thở trong thơ
Biết hư vọng sao tường rằng chân thật
Biết không ai sao cứ phải mong chờ

Ma nữ ngồi đong lệ
Không yêu mà chẳng quên

Leave a Comment